Đại dịch hiện nay đã phơi bày hoàn toàn tình trạng chính trị vô cùng kỳ lạ của Châu Âu. Nhân quyền đã được thảo luận rộng rãi và không ngừng nghỉ ngay cả trước khi đại dịch bùng nổ. Thế mà hiện nay chúng ta đang chứng kiến một tình huống nhân quyền liên tục bị xâm phạm hoặc không vi phạm một cách hình thức. Tựa như toàn châu Âu hạn chế ý định tiêm chủng bắt buộc, đồng thời lại muốn tiêm chủng cho toàn dân. Đây là một nghịch lý khó tin, nhưng nó đến từ đâu?
Thời Covid-19 và
MỐI QUAN HỆ GIỮA TIÊM CHỦNG VỚI NHÂN QUYỀN
(Báo ADVANCE – CROATCHIA)
Gần đây, một hiện tượng mới đã xuất hiện - sự cách ly những người chưa được tiêm chủng. Áo đã sử dụng biện
pháp này và có vẻ như một số quốc gia khác sẽ sớm áp dụng biện pháp như vậy.Slovakia đã thông báo sẽ cách ly những người
chưa được tiêm chủng, và sắp tới Hy Lạp, Đức có thể sẽ đi theo con đường ấy ...
Vào
thời điểm viết bài này, có tin rằng Áo đã tiến xa hơn sẽ đưa ra biện
pháp tổng cách ly và khi việc cách ly ấy kết thúc, những người chưa tiêm vẫn bị
“khoanh vùng” như đã nêu ở Vienna, khi
tiêm
chủng bắt buộc được áp dụng cho mọi công dân. Liệu điều này có thực sự xảy ra,
hay đây chỉ là một chiến thuật khác, chúng ta
sẽ tìm hiểu sau. Tất nhiên, trong trường hợp này, câu hỏi được đặt ra, tại sao một nước, trong trường hợp này là Áo, lại dành quá nhiều thời
gian để cố gắng chứng minh một cách đạo đức giả cho chính người dân của mình rằng
tiêm chủng là không cần thiết, nếu cuối cùng mọi thứ kết thúc với chính việc tiêm chủng?
Đúng, chúng ta có thể nói rằng điều
này là do tình hình dịch bệnh xấu đi một cách rõ ràng. Trong những ngày gần đây, Áo đã phá kỷ lục về số
trường hợp mắc bệnh, nhưng số người chết ít hơn so với những đợt đầu tiên.
Tiêm
chủng bắt buộc là một chủ đề sẽ được thảo luận trong tương lai, nhưng bây giờ
chúng ta hãy nói về các biện pháp cách
ly những
người chưa được tiêm chủng. Mục tiêu của biện pháp này là gì? Để bảo vệ những người được tiêm chủng chăng? Rõ ràng là không, bởi vì đó là lý do tại sao họ đã được
tiêm phòng. Hay để bảo vệ những người chưa được tiêm
chủng? Mà cách ly với ai? Với những người khác chưa được tiêm chủng? Với những người đã tiêm chủng? Hay là mục tiêu để bảo
vệ hệ thống y tế yếu
kém và việc không đủ giường
bệnh?
Hãy nhớ lại bài bình luận về vấn
đề này của
Thủ tướng Áo Alexander Schallenberg, người đưa ra biện pháp sau: “Mục tiêu của tôi khá rõ ràng là đưa những người chưa
được tiêm chủng đi tiêm phòng, chứ không phải để cách ly họ”
Như thế đấy, ông Thủ tướng Áo đã giải thích những gì thực sự đang
diễn ra. Đó còn là một trong hàng loạt các biện pháp khác mà chính quyền đang cố gắng gây khó
khăn cho cuộc sống của những công dân chưa quen (gần đây trong các cuộc thảo luận
công khai, nó thường được gọi là "chiến lược") để họ quên đi tất cả
những lý do ngăn cản họ tiêm chủng ngay lập
tức, và
cuối cùng cũng đã chấp nhận vắc xin. Rõ ràng là
những người không muốn tiêm chủng ngoài nguyên tắc coi biện pháp này là một lý
do để thể hiện sự vững vàng trong sức đề kháng của họ, nhưng giờ đây đã là một
trò chơi về mặt thống kê. Các nhà chức trách tìm cách
tiêm chủng tối đa
người dân khi họ biết rằng biện pháp cứng rắn ấy sẽ đạt tới một số phần trăm
người được tiêm.
Rốt
cuộc, việc chuyển đổi từ khu
vực này
sang khu vực khác chỉ có thể theo một hướng.
Chỉ những người chưa được chủng ngừa mới có thể được chủng ngừa, và những người
đã được chủng ngừa không thể được “tiêm chủng trở lại”.
Trong
quá trình đưa ra các biện pháp mới giúp tăng số lượng người được tiêm chủng,
các chính phủ tiếp tục tuân thủ một nguyên tắc:
trách nhiệm về mọi việc, bao gồm cả hậu quả, sẽ đổ lên đầu chính
người dân, chứ
chính quyền sẽ vô can.
Bởi nếu như nhà nước tuyên bố rằng họ sẽ chịu trách nhiệm về bất kỳ hậu
quả nào xẩy ra hiện tại hoặc trong tương lai,
thì số người được tiêm chủng có thể sẽ tăng lên đáng kể. Nhưng các nhà nước không làm gì theo hướng này, mà ngược lại, sử dụng các
biện pháp hạn chế, trừng phạt, đe dọa lớn hơn bao giờ hết ...
Hiện nay người ta đang
tranh cãi liệu “cách ly những người chưa tiêm phòng” có phải là xâm phạm tới nhân quyền hay
không?
Nếu giả như biện pháp này có một ý nghĩa dịch tễ học nào đó, thì sẽ
có điều gì đó để thảo luận, khi
luận giải rằng
"biện pháp này, tất nhiên, là khó chịu, nhưng cần thiết". Đáng tiếc vấn đề không phải ở đó.
Các
quốc gia đang cố gắng một
cách kiên nhẫn đổ lỗi việc dịch bệnh kéo
dài lên đầu người dân của họ, hay nói đúng hơn là phần dân chúng chưa được tiêm phòng. Nhà nước cố gắng chứng
minh những
người này là những người do lòng ích kỷ của mình, đã không cho phép tất cả mọi người quay trở lại "cuộc
sống bình thường". Tất nhiên, đây là một cách hiểu hoàn toàn sai lầm.
Không thể trở lại cuộc sống bình thường vì vắc-xin không giúp ích được gì!
Nếu
vắc-xin thực sự là một loại thuốc có tác dụng thần kỳ giúp tiêu diệt vi rút
corona theo cách tương tự như vắc-xin phòng bệnh đậu mùa hoặc bệnh bại liệt,
thì việc tiêm chủng toàn dân sẽ thực sự có ý nghĩa mà không cần phải bàn cãi gì
thêm. Nhưng vắc-xin hiện tại thuộc một loại khác. Những dữ liệu hoàn toàn trái ngược với những gì đã nói khi những
loại vắc xin này được giới thiệu. Từ loại vắc-xin diệt trừ vi-rút coronavirus,
chúng đã phát triển thành vắc-xin bảo vệ khỏi
bệnh
nặng thêm và tử vong.
Nói
cách khác, ngay cả khi một trăm phần trăm dân số được tiêm chủng, thì
coronavirus sẽ vẫn
ở lại
với chúng ta. Ngày càng có nhiều chuyên gia đưa ra ý kiến này. Nói tóm lại, coronavirus,
rõ ràng, sẽ vẫn giống như một số bệnh cúm mới, và bệnh cúm cũng được chủng ngừa
cúm hàng năm - những ai muốn nó.
Vì vậy, vắc-xin đã không giúp ích
gì, và ngay cả khả năng bảo vệ mà chúng cung cấp cũng cần phải được thay mới
vài tháng một lần với một liều mới. Điều này có nghĩa là những người có sức khỏe
yếu và người cao tuổi có thể được tiêm phòng theo ý muốn. Nó đã và đang cùng với
bệnh cúm.
Nếu
một người nhiễm coronavirus có thể chết, và điều này trong thực tế là có thể xảy ra (hơn năm triệu người đã chết vì coronavirus
trên khắp thế giới), thì anh ta sẽ không đi sâu tìm hiểu thông tin về vắc xin.
Thật không may vẫn
có những trường
hợp như thế. Để quảng bá vắc-xin cho những
người như vậy quả là một nghề khá hứa hẹn
rồi,
nhưng tại sao lại phải tiêm phòng cho những người trẻ tuổi và thậm chí cả trẻ
em? Bởi, trong độ tuổi ấy, tỷ lệ tử vong do vi rút là rất thấp. Các lập luận ủng hộ điều này nằm ở đâu? Để ngăn chặn các đột biến tiếp theo của vi rút à ? Nhưng chẳng
lẽ vi-rút
không thể đột biến trong cơ thể của một
người đã được tiêm chủng (suy cho cùng, trong số họ có rất nhiều người bị nhiễm và thậm chí đã chết)?
Nếu chính phủ tự sản xuất vắc-xin hoặc một
tổ chức phi lợi nhuận quốc tế nào đó sản xuất ra nó, thì toàn bộ câu chuyện sẽ
khác đi. Nhưng vì chúng ta đang nói tới vắc-xin của một số tập đoàn đặc biệt
giàu có của Mỹ, sự hoài nghi chắc chắn là có cơ sở và đối với nhiều người thì sự
hoài nghi này là lý do để từ chối tiêm chủng.
Đồng thời với các biện pháp được thắt chặt
khi sự đối kháng gia tăng, điều mà chúng ta đang chứng kiến ở khắp châu Âu. Những lý do
cho sự đối kháng cự này có thể hoàn toàn rõ ràng và cụ thể: người dân phản
đối việc cưỡng chế và chống lại các biện
pháp ngăn cản họ làm việc và tồn tại. Nhưng ngoài
điều đó ra, con người ta cũng có thể mất bình tĩnh, như trong các cuộc biểu
tình diễn ra cách đâ chưa lâu ở Croatia. Hầu hết những người biểu
tình ở Zagreb dường như không thể tập trung vào các vấn đề hòa bình và phân tâm khỏi các bài giảng Phúc âm của mình, và chính
vì thế các
bài phát biểu của họ nghe
ra vô nghĩa và
chỉ mang lại lợi ích chính trị và / hoặc ý thức hệ hạn chế.
Đối
với việc áp dụng các biện pháp nghiêm ngặt hơn ở Croatia, trước đó có thể trôi
chảy, nhưng rồi dẫu sao vẫn phụ thuộc vào các con số. Rõ
ràng là nhà nước không muốn tấn công vào gần một nửa dân số của mình. Để đưa ra
các biện pháp khắc nghiệt, chẳng hạn, để cách ly những người chưa được tiêm chủng,
bạn cần phải đợi cho đến khi họ thuộc một nhóm thiểu số rõ ràng, như ở Áo.
Một
thiểu số luôn có thể bị đối xử khắc nghiệt, đặc biệt nếu đa số chống lại thiểu số đó. Bằng cách cử một bộ phận dân cư
nhất định nào đó tới khu
cách ly,
các nhà chức trách đang cố gắng chia rẽ xã hội hơn nữa, tạo ra sự xa lánh giữa
mọi người, bởi vì cung
cách này, tức
là thiếu các mối quan hệ, có tác dụng lớn đối với công việc kinh doanh và sự
tùy tiện của nhà nước.
Những
người được tiêm chủng, đặc biệt là những người được tiêm chủng chỉ vì lý do sức
khỏe, bị xúc phạm vì những lý do dễ
hiểu.
Họ tin tưởng rằng họ đã "đóng góp"
vào cuộc chiến chống lại virus, nhưng ai đó khác
thì
không làm điều đó và
họ ngày
càng căm thù những người kia. Hoàn toàn là một cách nhìn nhận sai sót. Sai
sót bởi
vì chính những người không được tiêm sẽ kết thúc đại dịch: thực tế, trong số những người không được
tiêm hiện tại có nhiều người nhận
ra tầm quan trọng của yêu cầu giữ khoảng cách, tránh những nơi đông đúc; bởi vì họ hiểu rằng họ không được
bảo vệ, không giống như những người đã tiêm
đủ vắc
xin.
Nhưng
nhà nước có thể “bắt
giữ” những
công dân chưa được tiêm
trong
bao lâu? Bao nhiêu tùy thích, đồng thời ở
việc này nhà nước có thể thể hiện sự "sáng kiến" tuyệt vời
của mình. Ví
dụ, việc sử dụng hộ chiếu covid có thể dẫn đến việc gây tốn kém cho những người chưa được tiêm và lúc đó người lao động không còn có thể tránh được việc tiêm chủng.
Có rất nhiều cách để buộc người
dân
làm điều gì đó trái với ý muốn của họ, đặc biệt là nếu bạn bỏ đói mọi người, và
đây chính là những gì đang xảy ra hiện nay.
Nếu
Áo đưa ra tiêm chủng bắt buộc vào ngày 1 tháng Hai, nó sẽ không còn là
"phát minh" và sẽ là
một sự né
tránh, đưa ra sự lựa chọn mà
không
có sự lựa chọn. Sẽ rất thú vị khi chứng
kiến phản
ứng. Lúc đầu, sức đề kháng tăng lên là điều
có
thể xảy ra, nhưng cuối cùng có lẽ sẽ giảm
dần
đi, bởi tiêm vắc xin là điều
bắt buộc, một
biện pháp không thể tránh được nữa. Kết quả là, niềm tin của một số lượng lớn
dân chúng vào khái niệm nhà nước sẽ sụp đổ,
và sụp đổ nhanh hơn trong
trường hợp nếu như c nhà chức trách tuyên bố ngay lập
tức rằng tiêm chủng là bắt buộc và chỉ có thế.
Vào
cuối tháng 9 năm nay, tờ “Los Angeles Times “ khi
muốn
miêu tả Trung Quốc là một chế độ vi phạm nhân quyền đã đăng một bài báo bắt đầu
bằng tuyên bố
như sau “Thật
là sốc khi chính quyền địa phương Trung Quốc tiêm vắc xin cho người dân trái với
ý muốn của họ. Do đó, họ đã đi ngược lại nền tảng của đạo
đức sinh học”.
Liệu
họ có viết tương tự vào tháng 2 năm 2022 về Áo và các quốc gia khác khi sẽ đưa việc tiêm chủng trở thành bắt buộc không? Tất nhiên, ở Áo
và Châu Âu, cảnh sát có lẽ sẽ không bắt những người chưa tiêm phòng phải tiêm bằng vũ lực (mặc dù chúng ta đang sống trong thời đại
mà bạn không còn có thể tin
vào bất
cứ điều gì), nhưng dẫu
sao kết
quả vẫn như nhau thôi. Nếu nhà nước cấm những người
chưa tiêm chủng sống mà không có xác nhận đã tiêm chủng, thì sự khác biệt giữa
điều này và "cưỡng
bức"
trên thực tế cũng sẽ bằng không.
Tất
nhiên, điều trớ trêu là ở
chỗ thoạt đầu,
châu Âu vướng vào cuộc nói chuyện trống rỗng về mặt đạo đức của mình thì Trung Quốc, ngay lập tức thực hiện một cuộc tổng cách ly, cố gắng ngăn chặn virus ngay từ đầu và đã gây
ra nỗi kinh
hãi ghê gớm. Nếu giá như chúng ta hành động theo mô hình của Trung Quốc, thì có lẽ
đại dịch ngày nay đã không
lan truyền, bởi
vì chúng ta có thể đã ngăn chặn được
sự
lây lan ấy. Hai hoặc ba tuần tổng cách ly trên phạm
vi toàn
thế giới có thể sẽ là một quyết định ít đau đớn
hơn so với những gì đã thảo luận ở trên. Và từ bất kỳ quan điểm nào: kinh tế,
con người, thể chất và tâm lý. Chung
cuộc, xét theo mọi điều, "các nền dân chủ vĩ đại và
các nhà đấu tranh cho nhân quyền" sẽ trượt chân theo hướng "mô hình Trung Quốc",
nhưng cuối cùng họ sẽ không thể thừa nhận điều đó, mà sẽ nói: "Chính những người dân
với
sự hoài nghi của họ là
có lỗi".
TÔ HOÀNG
( chuyển ngữ qua tiếng
Nga )